(Có thể bạn sẽ khóc khi đọc truyện này. Một câu chuyện rất rất hay & ý nghĩa ♥)
Trước khi trở thành vợ tôi , em đã là đàn bà , oan nghiệt thay , chẳng phải là người đànbà của tôi , em dâng hiến sự trong trắng của mình cho người đàn ông đầu tiên , sau đó hắn phủi tay , biến mất dạng .Để theo đuổi em , tôi phải mất một thời gian khá lâuvì em là người
nhạy cảm và vô cùng mặc cảm, khi đó em chẳng còn niềm tinvào tình yêu . Tôi phải làm rất, rất nhiều những điều có thểđể em hiểu , lúc đó thật sự tôiyêu em quá nhiều , tình yêu đó có lẽ cả cuộc đời tôi chẳng thể quên được .
Thế rồi tôi cũng cưới được em , vào một ngày mùa hạ đẹptrời . Cuộc sống lúc đó quá viên mãn , em hiền lành , đảm đang , luôn nhẹ nhàng với chồng , lo cho mẹ chồng và cảđứa em chồng lười biếng . Thế nhưng những gì quá êm đềm lại dể mang lại cảm giác nhàm chán . Em hiền lành quá mức , đảm đang quá tay và dịu dàng quá thể , đôi khi tôi cần một chút bướng bĩnh để được chìu chuộng em , cần một chút gợi tình khi lên giường để tình yêu của tôi nồng cháy hơn .
Rồi tôi gặp được cô ấy – ả tình nhân của tôi , cô ta quyếnrủ , hấp dẫn và đặc biệt rất biết cách hút ánh nhìn và sự quan tâm của đàn ông . Thế làtôi lao vào cuộc tình ngoài luồng , say mê và điên đảo. Tôi quên mất mình đã là đàn ông có vợ , thời gian dành cho gia đình trong tuần chỉ tính bằng phút bằng giây , cònđối với tình nhân – tôi gần như dành trọn . Rồi chuyện gì đến đã đến , em phát hiện , trong một lần tình cờ đọc được tin nhắn trong máy tôi .
Nhưng người nỗi điên chẳng phải em , mà là tôi , đêm đó tôiđã tát em vì cái tội tự tiện đụng vào đồ của tôi .Tôi đi khỏi nhà khi trời đang đêm , mẹ tôi thấy ồn ào , chạy lên thì chỉ thấy em khóc , ngoài ra … em chẳng nói gì thêm . Chuyện gây gổ giữa tôi và vợngày càng nhiều , mà toàn là do tôi , tôi say xỉn , về đập phá và chửi rủa em , trong một lần không cẩn thận , tôi đã đay nghiến em vì cái chuyện em đã-là-đàn-bà trước khi lấy tôi , mẹ tôi nghe thấy và từ đó bà chẳng còn thương em như trước .
Mẹ tôi nghĩ rằng đó là nguyênnhân của việc vợ chồng tôi xung đột, cách đối xử của bà thay đổi chóng mặt . Em trông gầy hơn trước ….Thế rồi ả tình nhân xinh đẹp tôi bắt tôi lidị em để rướt cô ta về , tôi không chịu , thế là cô ta ngúng nguẩy , hờn giận . Những điều đó chưa bao giờ tôi thấy ở em , người đàn bà tội nghiệp của tôi . Sau một thời gian dài , tôi dọn ra ở riêng , vì nhà cửa lúc nào cũng ồn ào , em thì chỉ âm thầm chịu đựng .
Từ khi ra riêng , tôi ngày càng chẳng tôn trọng em , đã hơn một lần tôi nói chuyện tình tứ với tình nhân trước mặt em , hơn một lần em thấy tôi đi cùng cô ta , và chẳng phản ứng gì , chỉ cuối mặt và đi thẳng . Dường như em luôn cảm thấy mình là người có tội ,thế nên chẳng bao giờ em dámphản kháng lại , chưa một lần…
Thế rồi em có thai , em nói với tôi với giọng vui mừng màlâu rồi tôi chẳng nghe được , tôi ôm em vào lòng , bất chợt khoé mắt cay cay, tôi chẳng biết vì lí do gì , vui vì tôi sắp có con , hay vì tôi cảm thấy thương cho tấm thân em sao gầy quá . Tôi dắt em đi mua đồ, khoác vai em giữa phố đông người và trao em cái hôn nhẹ ấm áp , thế là em cười …… Điện thoại tôi reo lên từng chặp , cô tình nhân tôi gọi .
Nụ cười đang trên môi em bổng tắt ngấm , ánh mắt vui mừng , sáng long lanh chợt trở về với nỗi buồn như lúc trước .
- Anh … có việc đột xuất .
- Anh đi đi .
Em chẳng ngăn tôi lại , dù em biết tôi sắp đi đâu , sắp bên ai , sắp làm những gì . Vậy là tôi bỏ em giữa đường phố đông người – khi em đang mang trong mình đứa con của tôi …
“Anh muốn dừng lại”, sau ngày hôm ấy , tôi nói vớỉ ả tình nhân như thế . Cô ta khóclóc , níu kéo , thề sống thề chết … thế là tôi không nở . Vìthế khi vợ tôi bầu bì đến tháng thứ năm , mọi chuyện vẫn như cũ .
” Em về nhà mẹ hai hôm nhé ”– Em nhắn như thế khi tôi đang ở công ti , cũng đúng thôi , lâu lắm rồi em chẳng về thăm gia đình , tôi vui vẻ đồng ý .
Ngày hôm ấy , tôi cũng quyết dứt với cô ta – ả tình nhân xinh đẹp của tôi .Tiếng chuông cửa bấm in ỏi , tôi ngỡem về , vội ra mở với lòng ngập tràn niềm vui – tôi đã trở về với em theo đúng nghĩa . Thế nhưng trước mặt tôi chẳng phải người vợ với nụ cười hiền hoà mà là một con đàn bà nồng nặc mùi rượu, cô ta lao vào khóc và hôn tôi tới tấp . Tôi đẩy ra và sauđó là tiễng thét , tru tréo … thế là buộc lòng , tôi phải kéo cô ta vào nhà .Tình nhân của tôi sau một hồi khóc lóc thảm thiết , cuối cùng cũng đã bình tĩnh .
- Anh bỏ em vì sắp có con à ?
- Ừ.
- Vậy em sẽ đợi , khi nào con anh ra đời , chúng ta sẽ quay lại với nhau , phải không ?
- Xin lỗi , anh nghĩ mình nên dứt hẳn.
-…
- Anh muốn quay về với vợ mình , cô ấy đã khổ quá nhiều. Em sẽ tìm được người đàn ông khác yêu em hơn anh , còn anh , anh nghĩ mình đã đixa quá rồi .
- Anh hối hận vì đã yêu em sao , tại sao thế ? Rõ ràng emđẹp , em giỏi giang hơn cô ta mà.
- Ừ , nhưng bình yên là cảm giác cả cuộc đời chỉ có cô ấy là có thể mang lại cho anh.
- Em không tin … EM KHÔNG TINNNN- Em bình tỉnh đi , em về được rồi , để anh đưa em về.- K … không .-…- Có kết thúc , anh cũng phải cho một cái kết như hai kẻ yêu nhau chứ , không được phũ như vậy.
- Em muốn gì ?
- Em múôn ở lại với anh đêm nay , chỉ đêm nay thôi.- Không được, có thể vợ anh sẽ về.
- Em xin anh, đây là điều cuốicùng em muốn .Thế rồi cô ta lại khóc và tôi chạnh lòng . Tôinghĩ vợ sẽ không biết đâu và chỉ đêm nay thôi , ngày mai … cô tình nhân tội nghiệp kia sẽ không còn ở bên tôi nữa . Và thế là … tôi đồng ý . Đêm bỗng đổ mưa gió … có haikẻ tội đồ trong nhà .
————–
CHƯƠNG II : MẤT
Tiếng cửa mở …. Tôi bàng hoàng . Em chết trân , đôi mắt em đang dán chặt lấy hai thânthể loã lồ . Chẳng một giọt nước mắt nào kịp chảy , em ngã mạnh xuống nền nhà , bịch thức ăn còn nóng hổi từ tay em văng ra , vung vãi khắp .Còi xe cấp cứu reo lên in ỏi , nhói tai và dường như bóp nát cả trái tim tôi . Máu từ chiếc váy hồng em mặc chảy ra ngày một nhiều … Con tôi !!!
Chưa đầy một tiếng sau , mẹ em và mẹ tôi đều có mặt tại bệnh viện . Mặt mẹ em xanh mét , lo cho đứa con bụng mang dạ chữa , mẹ tôi thì luônmiệng hỏi tại sao , tại sao , tạisao ……Tôi nói cả và cả hai người đều thảng thốt , họ nàobiết con người của tôi lại khốnnạn đến vậy . Thế là mẹ tôi khóc , có lẽ bà hối hận vì đã tàn nhẫn với đứa con dâu quáđỗi tội nghiệp của mình , và bà chẳng thôi ngừng chửi rũa tôi – thằng đàn ông đáng kinhtởm .Mẹ em chẳng nói được gì, bà thất thần hướng mắt về phía cánh cửa màu trắng , cánh cửa mà phía sau đó chỉ có một mình con gái bà vừa gánh gồng nỗi đau đớn quá lớn , vừa đối chọi với lưỡi háitử thần .
- Xin lỗi gia đình. Chúng tôi đãcố gắng … nhưng chỉ có thể cứu được người mẹ , đứa trẻ không qua khỏi – Ôg bác sĩ già, ánh mắt vừa lúng túng, vừa đau xót, ngập ngừng nói.Hai bà mẹ oà khóc, còn tôi … tôi chỉ biết đứng đó , tôi vừa giết đi dứa con của mình – Và… dù đã tiêm thuốc gây mê , nhưng nước mắt của bệnh nhân không ngừng chảy … rấtnhiều. Có lẽ cô ấy đã phải chịu đựng một cú shock quá lớn mà ngay bản thân mình không lường nỗi , việc ấy đã gây ảnh hướng nghiêm trọng trong quá trình mang thai …. Tôi hy vọng gia đinh hãy độngviên và giúp bệnh nhân vượt qua nỗi đau mất con này , có thể khi tỉnh dậy , nếu biết mất đứa con ….tôi e tâm lí của cô ấy sẽ không được ổn định… Tôi xin chia buồn cùng gia đình.
Mẹ tôi lao vào đánh , chửi , rũa tôi …
- Mày chết đi , thằng chồng đốn mạt , mày hại chết con mày , mày giết trái tim vợ mày…. mày không phải con tao … KHÔNG PHẢI…. KHÔNG PHẢIIIIIIII…
Giọng mẹ tô