Chợt nhận ra... cuộc sống đẹp như mưa
Uhm! Thì nó ghét mưa. Nhưng không hiểu vì mộtlí do nào đấy, hôm nay nó thấy mưa đẹp, đẹp hơn so với mọi ngày. Nó có rất nhiều ý tưởng hayho, nhưng nó lại không bao giờ dám thực hiện, đơn giản thôi, bởi vì nó tự ti. Những ý tưởng đó sẽ bị vất vào một góc tốităm nào đấy - ở trong đầu nó, để rồi bị lãng quên.
Nó hay suy nghĩ kiểu như thế nên mua thứ này hay mua thứ kia, đi lối này hay đi lối kia... Cuộcsống của nó luôn kèm theo sự nuối tiếc. Ôi! Giá như mà…Ước gì…
Nó sống khép kín, nó sợ hãi mọi thứ xung quanh. Đối với nó mọi thứ phải thật hoàn hảo.
Và…nó đã bỏ lỡ quá nhiều!
Nó muốn đi làm thêm. Cólẽ quyết định này sẽ làm mọi người ngạc nhiên. Vì từ trước đến bây giờ, nóchưa hề có một quyết định nào cho riêng nó. Nhưng ngay lúc này đây. Nó muốn chứng minh vớiThế Giới rằng nó đã “ Lớn-Lắm-Rồi”. Và để xem xã hội có ‘kinh khủng’ như người lớn vẫn nói không. Dù sao nó vẫn phải một lần va chạm với xã hội. Để trưởng thành hơn. Để chín chắn hơn. Để nhìn cuộc sống này bằng con mắt khác hơn.
Quyết tâm! Quyết tâm nào!
***
- Sao? Mày định đi làm thêm. – Con Ly ôm bụng cười sặc sụa như vừa xem Mr.Bean xong. – Màycó bị hâm không, người như mày thì làm được gì!
Ly lại tiếp tục ‘hú hí’ với trước kẹo mút nhiều vị to bự chảng.
- Tao quyết định rồi, thông báo cho mày biết trước thôi!
Nhìn vẻ mặt rất tâm trạng của nó, Ly thấy hếthưng thú để trêu đùa nó như mọi hôm.
- Vậy là mày không cần ýkiến của tao?- Ly nheo mắt nhìn nó, rồi ngeo nguẩy trước kẹo mút dở.
Nó thều thào không thành tiếng.
- Có lẽ vậy!
Nó đang do dự, một chútdo dự trong ‘tí tẹo’ quyết tâm của nó. Thật là khó nghĩ. Thế này nhé!
Đi làm thêm: là nó sẽ mất đi những khoảng thời gian riêng tư + đi chơi với bạn bè. Là nó phải sắp xếp lại lịch học thêm. Và điều cuối cùng là…nó sẽ phải hỏi ý kiến của papa và mama - điềumà nó mới nghĩ đến thôi, đã thấy rùng mình. Sao mà khó nghĩ thế, áp lực kinh khủng.
- Nhưng dù sao tao vẫn ủng hộ mày! – Ly cười tít, hix, mắt một mí lúc nào cũng đáng yêu. - Cố lên nhé!
Có thế chứ, nó chỉ chờ cóthế để biến ‘tí tẹo’ thànhkilogam.
Hạ quyết tâm này!
- Uhm !
***
Nó xin việc ở một quán café. Quán nhỏ nhưng đông khách. Nội thất trong toán hầu như bằnggỗ nên quán có tên là Mộc. Chỉ qua vài câu nói, nó được